Nhiễm cúm có liên quan đến chẩn đoán tiếp theo là bệnh Parkinson (PD) hơn 10 năm sau, làm dấy lên cuộc tranh luận kéo dài đối với việc việc liệu lây nhiễm này có làm tăng nguy cơ rối loạn vận động trong thời gian dài hay không.
Trong 1 nghiên cứu bệnh chứng lớn, các nhà điều tra nhận thấy tỷ lệ PD tăng lên khoảng 90% đối với PD gặp hơn 15 năm sau khi nhiễm cúm và hơn 70% đối với PD gặp hơn 10 năm sau nhiễm cúm.
Điều tra viên Noelle M. Cocoros, DSc, MPH, Viện Harvard Pilgrim Health Care Institute và Trường Y Harvard, Boston , Massachusetts.
Nghiên cứu được báo cáo trực tuyến ngày 25 / 10 trên JAMA Neurology.
Cuộc tranh luận việc liệu nhiễm bệnh cúm có liên quan đến PD từ thời điểm đại dịch cúm năm 1918 hay không, khi các chuyên gia ghi nhận bệnh parkinson ở những người có ảnh hưởng.
Sử dụng số liệu từ cơ quan đăng ký bệnh nhân Đan Mạch, các nhà nghiên cứu xác định được 10.271 đối tượng được chẩn đoán có chứng PD trong khoảng thời gian 17 năm 2000-2016. Trong số này, 38,7% là nữ và độ tuổi trung bình là 71,4 tuổi.
Họ so các đối tượng này với độ tuổi và giới tính, có 51.355 đối chứng không có PD. So với nhóm chứng, ít hơn 1 chút người có PD có bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính (COPD) hoặc khí thũng, nhưng có sự phân bố tương tự đối với bệnh tim mạch và các tình trạng khác.
Các nhà nghiên cứu ghi nhận số liệu các chẩn đoán cúm từ các phòng khám bệnh viện nội trú và ngoại trú từ năm 1977-2016. Họ vẽ các biểu đồ này theo tháng và năm trên biểu đồ, tính toán số lần chẩn đoán trung bình mỗi tháng và xác định các đỉnh là những trường hợp có nhiều hơn gấp 3 lần số trung bình.
Các nhà nghiên cứu phân loại các trường hợp trong các nhóm liên quan đến thời gian giữa lây nhiễm cúm và PD: hơn 10 năm, 10-15 năm và hơn 15 năm.
Thời gian trôi qua chiếm 1 khoảng thời gian dài khá dài đối với PD. Có 1 giai đoạn tiền lâm sàng đôi khi kéo dài hàng thập kỷ trước khi bệnh nhân phát triển các dấu hiệu vận động điển hình và giai đoạn tiền triệu, nơi họ có thể xuất hiện các triệu chứng phi vận động như rối loạn giấc ngủ và táo bón.
Các nhà nghiên cứu tìm thấy mối liên quan giữa việc tiếp xúc với cúm và chẩn đoán PD được duy trì theo thời gian.
Trong hơn 10 năm trước PD, khả năng được chẩn đoán đối với người nhiễm bệnh so với người không phơi nhiễm tăng 73% sau khi điều chỉnh bệnh tim mạch , tiểu đường, bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính, khí phế thũng, ung thư phổi, bệnh Crohn và viêm loét đại tràng.
Tỷ lệ cược tăng lên với nhiều thời gian hơn từ lây nhiễm, trong hơn 15 năm.
Tăng PD tiềm ẩn liên quan đến COVID-19?
Trong 1 phân tích độ nhạy, các nhà nghiên cứu xem xét hoạt động lây nhiễm cao điểm.
Các nhà nghiên cứu đã kiểm tra mối liên hệ với nhiều loại nhiễm trùng khác, nhưng không thấy xu hướng tương tự theo thời gian. Một số bệnh lây nhiễm, ví dụ, nhiễm trùng đường tiêu hóa và nhiễm trùng huyết, có liên quan đến PD trong vòng 5 năm, nhưng hầu hết các mối liên quan dường như vô hiệu sau hơn 10 năm.
Một ngoại lệ có thể là nhiễm trùng đường tiết niệu (UTIs), trong đó sau 10 năm. Nghiên cứu thấy bệnh nhân có chứng PD thường có nhiễm trùng tiểu và bàng quang thần kinh.
Có thể UTIs có thể là 1 triệu chứng ban đầu của PD hơn là 1 yếu tố gây bệnh.
Cơ chế của bệnh cúm có thể dẫn đến PD chưa được rõ nhưng có thể là do vi rút xâm nhập vào hệ thần kinh trung ương, dẫn đến viêm thần kinh. Các cytokine được phản ứng với bệnh cúm có thể làm tổn thương não.
Sự lây nhiễm có thể là 1 tác động ban đầu hoặc tăng nguy cơ đối gây PD.
Đối với đại dịch COVID-19 hiện tại, 1 số chuyên gia lo ngại khả năng gia tăng các trường hợp PD trong nhiều thập kỷ tới, với 1 số kêu gọi theo dõi tiềm năng những bệnh nhân lây nhiễm này.
Bệnh lây nhiễm không chiếm tất cả các trường hợp PD và các yếu tố di truyền và môi trường cũng ảnh hưởng đến nguy cơ.
Tên bài:
Influenza Tied to Long-Term Increased Risk for Parkinson’s Disease
Pauline Anderson
November 01, 2021
https://www.medscape.com/viewarticle/962028